Thôi xếp bút… treo không lời ngỏ Đôi dòng đời vò võ riêng mang Ngược tìm quá khứ… hơi tàn Canh khuya ai điểm… sầu lan kiếp người.


Trăng cao chuốc sầu bi vàng úa Đỉnh cuộc đời buồn tựa lá rơi Bài thơ viết chẳng thành lời Câu từ nhạt nhẽo sao vơi được lòng.


Khói sương giăng… mờ theo bóng ngả Như ta chừ tóc đã lần phai Tâm tư lưu dấu ưu hoài Nhìn theo cánh nhạn lạc loài khúc thi.

Tweet Image 1

Anh cứ lang thang bới lật cả trời sao Mong tìm lại bóng hình thân quen cũ Muôn vực thẳm, thác ghềnh, bão tố Ngày xưa ơi… dĩ vãng cuốn đâu rồi?

Tweet Image 1

Anh lang thang trong vũ trụ cô đơn Để tìm lại những gì anh đánh mất Để làm lại những gì không thể được Ngày xưa ơi… em ở nơi nào?

Tweet Image 1

Tương tư vật vã nhói hồn đau Ngắm ánh trăng trơ dạ nát nhàu Gió lạnh lùa vào cơn uất nghẹn Vì sao nông nổi, úa trầu cau!

Tweet Image 1

Tủi phận nhiều khi muốn ngất đi Nhìn anh héo úa tuổi xuân thì Con thơ khao khát chờ hơi Mẹ Nén giọt chôn sầu uống lụy bi

Tweet Image 1

Syarifudin Rehalat, S.sos ( Ripen Rehatta) lahir dan besar di Ambon Maluku.

Tweet Image 1

United States Trends
Loading...

Something went wrong.


Something went wrong.